Đăng ngày:
Một quan điểm cho rằng sập là dòng hình thông dụng thời Hán, là vật để ngồi quỳ, kha khá thấp, thấy rất là nhiều trong những bức thạch họa tượng – huaxiang shi. Sập cũng được rất nhiều nhà nghiên cứu Trung Hoa phỏng đoán nguồn gốc Tây vực của loại hình dân dụng này với tên thường gọi La Hán sàng 罗汉床. Sách “Điển cố văn học” chú giải “Treo tháp” là treo giường. Thực ra tháp và giường có tính năng khắc nhau, dù rằng ngoại hình cũng không không giống nhau nhiều. Tháp căn bản là dùng để làm ngồi, tháp thời Ngụy Tấn chủ yếu dùng cho 2 người ngồi nên hình gần với chữ nhật. Khi sang tới Việt Nam, tháp từ từ phát triển hình vuông để nhiều người ngồi được hơn, sập thường để trước bàn thờ, ở gian chính, cũng không phải là nơi để ngủ qua đêm. Trong cuốn “Văn minh vật chất của người Việt”, Nhà nghiên cứu Phan Cẩm Thượng cho rằng sự xuất hiện sập gụ tủ chè ở các gia đình nông thôn có nguồn gốc từ thành phố khoảng cuối thế kỷ 19. Theo nghiên cứu của Lê Tạo , trong tác phẩm “Di tích văn hóa nguồn lực đặc biệt cho phát triển du lịch Thanh Hóa” thì sập đá nhanh nhất ở Thanh Hóa có niên đại Thuận Tông thứ 11 . Đây là chiếc sập đá ở thành nhà Hồ được cha Lục chuyển về đặt ở Phương đình Nhà thờ đá Phát Diệm.